むかし、かわいい
女の子がいました。
Ngày xưa, có một cô bé rất dễ thương.
みんなは
女の子が
大すきでした。
Mọi người đều rất yêu quý cô bé.
とくにおばあさんは
女の子をとてもかわいがりました。
Đặc biệt là bà ngoại, bà rất cưng chiều cô bé.
ある
日、おばあさんは
赤いぼうしをあげました。
Một ngày nọ, bà ngoại tặng cho cô một chiếc mũ đỏ.
女の子はそのぼうしが
大すきで、いつもかぶりました。
Cô bé rất thích chiếc mũ đó và luôn đội nó.
だから、みんなは
女の子を「
赤ずきん」とよびました。
Vì vậy, mọi người gọi cô là Cô bé quàng khăn đỏ.
ある
日、おかあさんが
言いました。
Một ngày nọ, mẹ nói: Cô bé quàng khăn đỏ, con hãy mang bánh và rượu này đến cho bà ngoại nhé. Bà đang bị bệnh, nếu ăn sẽ khỏe lại. Đừng đi lạc đường và hãy đi chậm thôi nhé. Cô bé quàng khăn đỏ trả lời: Vâng, con hiểu rồi và lên đường.
「
赤ずきん、このケーキとワインをおばあさんにあげてね。
Trong rừng, cô bé gặp một con sói.
おばあさんはびょうきだから、たべると
元気になるよ。
Cô bé không biết rằng sói là loài vật nguy hiểm.
道をまちがえないで、ゆっくり
歩いてね。
Sói hỏi: Cháu đi đâu vậy? Cô bé trả lời: Cháu đến nhà bà ngoại. Sói nghĩ thầm trong bụng: Ta sẽ ăn cả cô bé quàng khăn đỏ lẫn bà ngoại. Cô bé nhìn thấy hoa và nghĩ: Mình muốn hái hoa tặng bà ngoại, rồi rẽ khỏi đường và hái hoa.
」
赤ずきんは「はい、わかりました」と
言って
出かけました。
Trong lúc đó, sói đã đến nhà bà ngoại.
森で
赤ずきんはオオカミに
会いました。
Sói vào nhà và ăn thịt bà ngoại.
赤ずきんはオオカミがこわいどうぶつだとしりませんでした。
Sau đó, nó mặc quần áo của bà và nằm trên giường.
オオカミは「どこへ
行くの?」と
聞きました。
Sói hỏi: Cháu đi đâu vậy?
赤ずきんは「おばあさんの
家に
行きます」とこたえました。
Cô bé trả lời: Cháu đến nhà bà ngoại.
オオカミは
心の
中で「
赤ずきんもおばあさんも
食べよう」と
思いました。
Sói nghĩ thầm trong bụng: Ta sẽ ăn cả cô bé quàng khăn đỏ lẫn bà ngoại.
赤ずきんは
花を
見て、「おばあさんに
花をあげたい」と
思い、
道をはずれて
花をつみました。
Cô bé nhìn thấy hoa và nghĩ: Mình muốn hái hoa tặng bà ngoại,
そのあいだに、オオカミはおばあさんの
家に
行きました。
Cô bé nhìn thấy hoa và nghĩ: Mình muốn hái hoa tặng bà ngoại, rồi rẽ khỏi đường và hái hoa.
オオカミは
家に
入ると、おばあさんを
食べてしまいました。
Trong lúc đó, sói đã đến nhà bà ngoại.
そして、おばあさんのふくを
着てベッドにねました。
Sói vào nhà và ăn thịt bà ngoại.
赤ずきんが
家に
行くと、ベッドにおばあさんがねていました。
Sau đó, nó mặc quần áo của bà và nằm trên giường.
でも、とてもへんでした。
Khi cô bé quàng khăn đỏ đến nhà, thấy bà ngoại đang nằm trên giường.
赤ずきんは
言いました。
「おばあさん、
耳が
大きいです。
Cô bé nói: Bà ơi, tai bà to quá.
」「おまえの
声をよく
聞くためだよ。
Để nghe cháu nói rõ hơn đấy.
」「
目が
大きいです。
」「おまえをよく
見るためだよ。
」「
手が
大きいです。
「おまえをだくためだよ。」。
「
口が
大きいです。」。
「おまえを
食べるためだよ!」そう
言ってオオカミは
赤ずきんを
食べました。
Để ăn cháu đấy! Nói xong, sói liền ăn thịt cô bé quàng khăn đỏ.
そのとき、りょうしが
家の
前をとおりました。
Đúng lúc đó, một người thợ săn đi ngang qua nhà.
中を
見るとオオカミがねていました。
Nhìn vào trong, thấy sói đang nằm ngủ.
りょうしははさみでオオカミのおなかを
切りました。
Người thợ săn dùng kéo cắt bụng sói.
すると、
赤ずきんとおばあさんが
出てきました。
Thế là cô bé quàng khăn đỏ và bà ngoại chui ra.
二人はまだ
生きていました。
赤ずきんは
石を
持ってきてオオカミのおなかに
入れました。
Cô bé quàng khăn đỏ mang đá bỏ vào bụng sói.
オオカミはおきましたが、
石が
重くてたおれて
死にました。
Sói tỉnh dậy, nhưng vì bụng nặng nên ngã xuống và chết.
赤ずきんとおばあさんとりょうしはとてもよろこびました。
Cô bé quàng khăn đỏ, bà ngoại và người thợ săn rất vui mừng.
その
日から
赤ずきんは、「もう
道をまちがえたり、
森を
一人で
歩いたりしない」と
思いました。
Từ ngày đó, cô bé quàng khăn đỏ nghĩ: Mình sẽ không đi lạc đường hay đi một mình trong rừng nữa.