私は3人姉妹の一番上です。
Tôi là chị cả trong ba chị em.
子どものとき、妹と弟の世話をさせられたり、買い物に行かされたりしました。
Khi còn nhỏ, tôi thường bị bắt trông em gái và em trai, hoặc bị sai đi mua đồ.
私は「どうして私だけがいろいろなことをさせられるのだろう」といつも怒りたい気持ちでした。
Tôi luôn cảm thấy bực bội và tự hỏi: Tại sao chỉ mình mình phải làm đủ thứ việc như vậy?
母は私にたくさんの本を読ませました。
Mẹ tôi bắt tôi đọc rất nhiều sách.
私を医者にしたかった母は、科学の本や雑誌を買ってきてくれました。
Vì muốn tôi trở thành bác sĩ, mẹ đã mua cho tôi sách và tạp chí khoa học.
でも、私は科学があまり好きではありませんでした。
Tuy nhiên, tôi lại không thích khoa học lắm.
高校生になってから、絵を描く仕事がしたいと思い始めました。
Khi lên cấp ba, tôi bắt đầu muốn làm công việc vẽ tranh.
このことを母に話すと、母は少し残念そうでしたが「大変な仕事だけど、がんばれよ」と言ってくれました。
Khi tôi nói điều này với mẹ, mẹ có vẻ hơi thất vọng nhưng vẫn nói: Đó là công việc vất vả, nhưng hãy cố gắng nhé.
私は、今1年に1回は両親の家に行きます。
Bây giờ, mỗi năm tôi đều về thăm nhà bố mẹ một lần.
両親の家には私の絵があって、母も父もそれが好きだと言います。
Trong nhà bố mẹ tôi có tranh của tôi, cả mẹ và bố đều nói rằng họ thích những bức tranh đó.
そして、母は今でも「ビールを買ってきてくれないか」と私に言います。
Và đến bây giờ, mẹ vẫn nói với tôi: Con có thể đi mua bia giúp mẹ không?
私は、喜んで一番おいしいビールを買ってきて、いっしょに楽しく食事をします。
Tôi vui vẻ đi mua loại bia ngon nhất và cùng cả nhà ăn uống vui vẻ.