人間の身体的特徴には、想像以上の多様性と可変性が内在している。
Đặc điểm thể chất của con người tiềm ẩn sự đa dạng và tính biến đổi vượt xa sức tưởng tượng.
生得的な個体差に加え、成長や加齢の過程で形態や機能が著しく変化するという事実を踏まえれば、人間が使用する物を設計する際、その方向性が二分されるのは必然である。
Ngoài sự khác biệt bẩm sinh giữa các cá thể, nếu xét đến thực tế rằng hình thái và chức năng thay đổi đáng kể trong quá trình trưởng thành và lão hóa, thì việc định hướng thiết kế các vật dụng mà con người sử dụng bị chia thành hai hướng là điều tất yếu.
一つは、体格や身体能力を異にする多数の人々が、同一の環境や製品を平等に利用し得るよう構築する方法であり、もう一つは、各個人の差異に即して、複数の仕様や機能をあらかじめ設ける方法である。
Một là phương pháp xây dựng để nhiều người với vóc dáng và khả năng thể chất khác nhau có thể sử dụng bình đẳng cùng một môi trường hoặc sản phẩm; hai là phương pháp thiết lập trước nhiều thông số kỹ thuật hoặc chức năng phù hợp với sự khác biệt của từng cá nhân.
前者は生産性や経済合理性の観点からすれば望ましいものの、その普遍性には限界があり得る。
Phương pháp đầu tiên tuy mong muốn từ góc độ năng suất và hợp lý kinh tế, nhưng tính phổ quát của nó có thể bị giới hạn.
後者は多様な需要に応答し得る柔軟性を備える一方で、開発工程が複雑化し、結果としてコスト上昇を余儀なくされるという逆説的な側面を孕んでいる。
Phương pháp thứ hai có tính linh hoạt để đáp ứng nhiều nhu cầu đa dạng, nhưng lại tiềm ẩn mặt trái là quá trình phát triển trở nên phức tạp và cuối cùng buộc phải tăng chi phí.
ユニバーサルデザイン(UD)の理念とは、使用者の潜在的な負担を最小限に抑制しつつ、同時に「個々の不平等感」を生じさせない構造を志向するものである。
Triết lý của thiết kế toàn cầu Universal Design - UD là hướng tới một cấu trúc vừa giảm thiểu gánh nặng tiềm ẩn cho người sử dụng, vừa không tạo ra “cảm giác bất bình đẳng cá nhân”.
この理念を現実的な設計行為に落とし込むためには、多様な利用者と直接的な接触や対話を重ね、経験知を拡張していくことが不可欠であると言わざるを得ない。
Để hiện thực hóa triết lý này trong hành động thiết kế thực tế, không thể không nói rằng việc tiếp xúc và đối thoại trực tiếp với nhiều người dùng, mở rộng tri thức kinh nghiệm là điều không thể thiếu.
換言すれば、平等とは制度や理念の問題に留まらず、私たちの認識そのものの在り方に関わる概念にほかならない。
Nói cách khác, bình đẳng không chỉ là vấn đề của thể chế hay triết lý, mà còn là khái niệm liên quan đến chính cách nhận thức của chúng ta.
私たちが「平等」を強く意識するのは、それが保障されていないと感じた瞬間に限られる。
Chúng ta chỉ thực sự ý thức mạnh mẽ về “bình đẳng” vào khoảnh khắc cảm thấy nó không được đảm bảo.
完全な平等が自明の前提として機能している状況では、そもそもそれを意識する契機すら生じないのが常である。
Trong tình huống mà sự bình đẳng hoàn toàn được coi là điều hiển nhiên, thường sẽ không có cơ hội để ý thức về nó ngay từ đầu.
しかしながら、デザインやモノづくりの現場においては、問題が顕在化してから平等を議論するのでは遅すぎる。
Tuy nhiên, trong thực tiễn thiết kế và sản xuất, nếu chỉ bàn về bình đẳng sau khi vấn đề đã trở nên rõ ràng thì đã quá muộn.
むしろ、「平等」という価値観をあらゆる設計思考の基底に置き、不断に省察し続ける姿勢こそが、真に普遍的なデザインへと至るための条件と言えるのではないだろうか。
Ngược lại, có thể nói rằng việc đặt giá trị “bình đẳng” làm nền tảng cho mọi tư duy thiết kế và liên tục tự phản tỉnh mới chính là điều kiện để hướng tới một thiết kế thực sự phổ quát.