あるお寺に、
和尚さんと
小僧さんがいました。
Có một vị hòa thượng và một chú tiểu ở một ngôi chùa nọ.
小僧さんは、
立派な
お坊さんになりたくて、
毎日一生懸命お経を
勉強していました。
Chú tiểu rất muốn trở thành một nhà sư xuất sắc nên ngày nào cũng chăm chỉ học kinh.
しかし、
小僧さんは
なかなかお経を
覚えることができませんでした。
Tuy nhiên, chú tiểu mãi mà không thể nhớ được kinh.
それでも小僧さんは、
昼も
夜も
勉強を
続けました。
Dù vậy, chú vẫn tiếp tục học cả ngày lẫn đêm.
ある日、
小僧さんは
海の
近くの
崖で
お経を
読んでいました。
Một ngày nọ, chú tiểu đang tụng kinh trên vách đá gần biển.
すると、
風が
吹いて、
お経の
本が
松の
木の
上に
飛んでいってしまいました。
Bỗng nhiên, gió thổi mạnh làm cuốn sách kinh bay lên cây thông.
小僧さんは
本を
取ろうとして
木に
登りましたが、
足を
滑らせて
海に
落ちてしまいました。
Chú tiểu trèo lên cây để lấy sách, nhưng trượt chân và rơi xuống biển.
この話を
聞いて、
和尚さんは
とても悲しくなりました。
Nghe chuyện này, vị hòa thượng rất buồn.
小僧さんのために
お墓を
作って
木を
植えました。
Ông đã xây mộ và trồng một cái cây cho chú tiểu.
そして、
その木に
向かって
毎日お経を
読みました。
Sau đó, mỗi ngày ông đều tụng kinh trước cây đó.
木は
どんどん大きくなりました。
Cái cây lớn lên từng ngày.
しかし、
あるとき
大きな
嵐が
来て、
木は
倒れてしまいました。
Tuy nhiên, một hôm có cơn bão lớn, cây bị đổ.
和尚さんは、
倒れた
木で
魚の
形の
彫り
物を
作りました。
Vị hòa thượng đã dùng cây bị đổ để tạc thành một bức tượng hình con cá.
そして、
魚の
彫り
物をたたきながら
お経を
読みました。
Sau đó, ông vừa gõ vào bức tượng cá vừa tụng kinh.
この話を
聞いた
人たちは、この
魚の
彫り
物を
木の
魚「
木魚」と
呼びました。
Những người nghe câu chuyện này gọi bức tượng cá bằng gỗ đó là mộc ngư cá gỗ.
そして、
和尚さんと
小僧さんの
気持ちを
伝えていきました。
Và họ đã truyền lại tấm lòng của vị hòa thượng và chú tiểu.