昔、兵庫県三田市の桑原という所に村がありました。
Ngày xưa, ở một nơi gọi là Kuwabara thuộc thành phố Sanda, tỉnh Hyogo, có một ngôi làng.
村の人たちは、田んぼでたくさんの米を作っていました。
Người dân trong làng trồng rất nhiều lúa ở các cánh đồng.
空の上には雷の神さまがいて、1年に1回、結婚する相手を選ぶための競争をしていました。
Trên trời có vị thần sấm, mỗi năm một lần lại tổ chức một cuộc thi để chọn người kết hôn.
競争に勝つためには、太鼓を上手に大きな音で鳴らすことや、太った人のへそをたくさん取ることが必要でした。
Để chiến thắng trong cuộc thi này, cần phải đánh trống thật giỏi và phát ra tiếng lớn, cũng như lấy được nhiều rốn của những người béo.
若い神さまたちは、太鼓を鳴らして、たくさんのへそを取ろうとしました。
Các vị thần trẻ tuổi cố gắng đánh trống và lấy thật nhiều rốn.
赤い神さまのピカ吉は、太鼓を上手に鳴らすことができました。
Thần sấm đỏ tên là Pikakichi đánh trống rất giỏi.
次はへそをたくさん取ろうと思って、空から人間を見ました。
Tiếp theo, Pikakichi nghĩ sẽ lấy thật nhiều rốn, nên nhìn xuống loài người từ trên trời.
すると、お寺の和尚さんが寝ていて、大きなへそが見えました。
Khi đó, thấy vị hòa thượng trong chùa đang ngủ, lộ ra cái rốn to.
ピカ吉は、早くへそを取ろうとして、空から落ちてしまいました。
Pikakichi vội vàng định lấy rốn, nhưng lại rơi xuống từ trên trời.
ピカ吉は井戸の中に落ちました。
Pikakichi rơi xuống giếng.
村の人たちは、ピカ吉を井戸の中に閉じ込めました。
Người dân trong làng nhốt Pikakichi trong giếng.
和尚さんは、ピカ吉がかわいそうだと思いました。
Vị hòa thượng cảm thấy tội nghiệp cho Pikakichi.
そして、桑原に雷を落とさないと約束させて、井戸から出してあげました。
それから、雷が落ちそうになると、日本の人たちは「クワバラ、クワバラ」と言うようになりました。